Tp.HCM cũng đóng góp 2/3 số khách
Nằm giữa dòng chảy yên bình của sông Vàm Thuật, một nhánh của sông Sài Gòn, Miếu Nổi thuộc địa bàn phường 5 (quận Gò Vấp) như một ốc đảo nhỏ giữa bốn bề sóng nước và những vườn cây trái sum suê phía An Phú Đông (quận 12).
Miếu Nổi từ lâu không chỉ nổi tiếng linh thiêng mà còn là sự kết hợp hài hòa giữa kiến trúc, văn hóa của người Việt và người Hoa. Được dựng lên từ thế kỷ thứ 18, suốt mấy trăm năm qua, Miếu Nổi là điểm du lịch của thành phố.
|
| |
Không ai biết chính xác miếu Nổi được dựng lên từ năm nào, chỉ nghe kể lại qua những giai thoại, mà những thế hệ ông bà từng sinh sống ở đây kể lại cho con cháu mình nghe.
Chuyện kể rằng, khoảng giữa thế kỷ 18, khi ấy, vùng đất Gia Định này còn vô cùng hoang sơ, thưa thớt dân cư. Có một người đàn ông làm nghề chài lưới, giữa đêm vô tình vớt được xác một phụ nữ ở thượng nguồn trôi về bèn đắp mộ, thờ cúng cho oan hồn người đã khuất. Tiếng lành đồn xa, những ngư dân khác cũng theo nhau tới thắp hương, cầu phúc trước ngôi mộ mỗi đêm giăng lưới với hi vọng sẽ có nhiều tôm cá, thuyền ghe thuận lợi đi về. Dần dà, không chỉ những ngư dân chài lưới quanh khúc sông Vàm Thuật mà những chủ ghe thuyền buôn bán qua đây cũng nán lại thắp hương, dâng lễ. Các cụ bô lão trong vùng bèn tập hợp con cháu, góp công của xây dựng ngôi miếu to hơn, đề phòng những lúc nước to, lũ lớn.
| |
Ban đầu, chỉ là ngôi miếu nhỏ bằng tre và lá dừa. Theo thời gian, những nhà buôn ghé lại sửa sang mãi nên ngôi miếu cứ rộng ra thêm. Do địa hình khá đặc biệt, nên người dân thường gọi tên là miếu Nổi. Muốn qua miếu phải đi đò. Nhưng thực ra, miếu còn có một tên gọi khác do người Hoa đặt là miếu Phù Châu. Trước năm 1975, miếu là một điểm hành hương nổi tiếng của người dân Sài Gòn - Gia Định. Sau năm 1975, miếu gần như bị bỏ hoang, không người coi giữ và sửa sang.
Mãi cho đến năm 1989, một người Hoa tên Lục Câu sống tại địa phương đứng ra bỏ tiền và phát động mọi người sửa sang, khôi phục lại hoạt động của miếu. Ông Lục Câu, trưởng ban Quản lý miếu ngày nay, đã tự tay phác thảo và thực hiện tu sửa, đắp các hình tượng tại miếu. Đến nay, sau nhiều lần trùng tu, Phù Châu miếu đã trở thành một ngôi miếu khang trang, kiến trúc đặc sắc với nét văn hóa Việt - Hoa, là một trong những địa điểm tham quan, dâng hương của nhiều người.
| |
Điều dễ dàng nhận thấy và hấp dẫn du khách nhất khi đến Miếu Nổi chính là những con rồng. Rồng hiện diện ở khắp nơi trong không gian của miếu Nổi. Ngay cổng chính cũng là một đôi rồng làm bằng đá cẩm thạch uốn lượn theo thế song long đấu đầu vô cùng oai phong lẫm liệt. Trong điện chính, các gian thờ bên trong, trái, phải đều có khắc rất nhiều đôi rồng theo thế long chầu rất sinh động, đẹp mắt. Ngoài ra, tám cột chính của miếu cũng đều có khắc rồng nổi uốn lượn ôm lấy thân cột vô cùng tinh xảo. Cuối cùng, hoành tráng nhất chính là hai con rồng dài chừng 15 mét ôm trọn mặt tiền của hòn đảo nhỏ nơi miếu tọa lạc.
Có thể nói, Miếu Nổi chính là một thế giới thu nhỏ của rồng vì trên miếu có hàng trăm con rồng ở rất nhiều tư thế, kiểu dáng khác nhau.
| |
Chính những giai thoại ly kỳ về gò đất nổi lên giữa sông với ngôi miếu này đã khiến miếu Nổi trở nên linh thiêng và tôn nghiêm hơn. Và biến cù lao bỏ hoang, chỉ rộng khoảng 2500 mét vuông này, trở thành một vùng đất thiêng của xứ Sài Gòn - Gia Định suốt mấy trăm năm qua. Dù đi lại khó khăn hơn những nơi khác, miếu Nổi ngày ngày vẫn đón không ít lượt khách từ khắp nơi trong thành phố tìm đến. Để du lịch thưởng ngoạn cũng có, mà để thắp hương cầu mong bình an, làm ăn phát đạt cũng nhiều.
Năm 2010, miếu Nổi được công nhận di tích kiến trúc nghệ thuật cấp thành phố. Tồn tại gần 300 năm, miếu Nổi chứng kiến không biết bao thăng trầm của lịch sử hình thành vùng đất Sài Gòn - Gia Định, và sự phát triển của TP.HCM hiện đại ngày nay. Miếu Nổi hiện trở thành điểm du lịch văn hóa tâm linh, có tên trong một số tour du lịch quanh TP.HCM.
Tránh xa những bộn bề của phố phường, Miếu Nổi là địa điểm khá lý thú để du khách hòa mình vào thiên nhiên và cảnh sông nước êm đềm, thanh tịnh, trong mùi hương trầm lan tỏa khắp ngôi miếu thiêng.
Chú tôi có cái thú thích vác máy ảnh len lỏi khắp các ngõ ngách vùng miền, để khám phá những nét đẹp của nhiều làng nghề đặc sắc của Việt Nam còn lại qua hàng nghìn năm lịch sử với bao biến cố thăng trầm. Chú bảo, chính điều đó tạo nên sự đa dạng, phong phú của nền văn hóa nước ta.
Một Sapa không còn lạ lẫm với những điểm đến nổi tiếng, những cung đường mạo hiểm… Nhưng trong mắt nhóm phượt thủ lần đầu tiên đặt chân đến vùng đất này, mọi thứ luôn hấp dẫn.
Thị trấn nhỏ bé Sapa nép mình ở độ cao trung bình từ 1500m-1800m nên có khí hậu ôn đới quanh năm. Phong cảnh hùng vĩ hoang sơ của vùng núi rừng Tây Bắc, chấm phá những nét văn hóa độc đáo của đồng bào dân tộc H’mong, Tày, Dao Đỏ… đã tạo nên một bản sắc rất riêng cho Sapa, làm xiêu lòng bất kì du khách nào khi đến với miền sơn cước này.
Chúng tôi đến Sapa vào một buổi sớm mùa hè mát mẻ, khi mà cả thị trấn còn chìm trong giấc ngủ mù sương. Cái không khí se se lạnh len lỏi nhè nhẹ vào từng thớ thịt, vừa đủ để bạn phải thi thoảng rùng mình mỗi khi có cơn gió ngang qua. Thuê một chiếc xe máy, chúng tôi bắt đầu hành trình khám phá của mình. Từ trung tâm thị trấn, theo hướng đi Lai Châu, chúng tôi bắt đầu khám phá đèo Ô Quy Hồ, một trong những cung đường đèo dài, hiểm trở và hùng vĩ bậc nhất Việt Nam, được mệnh danh là một trong tứ đại đỉnh đèo ở vùng Tây Bắc (bên cạnh đèo Mã Phí Lèng ở Hà Giang, đèo Khau Phạ ở Yên Bái, đèo Pha Đin ở Điện Biên).
Khung cảnh hùng vĩ
Đèo Ô Quy Hồ nằm ở độ cao trên 2000m, dài trên 40km với nhiều đoạn đổ đèo, cắt cua sẽ khiến nhiều tay lái tái mặt, chỉ cần một giây bất cẩn là cả người và xe sẽ rơi xuống vực sâu bên dưới. Đèo nằm vắt ngang như một dải lụa mềm mại qua dãy Hoàng Liên Sơn huyền thoại. Nếu may mắn đi vào những ngày nắng đẹp trời trong, bạn sẽ có cơ hội được ngắm những ngọn núi thuộc cụm “thất chỉ sơn” tuyệt đẹp, tất nhiên là cả đỉnh Fanxipan cao 3143m được mệnh danh là nóc nhà Đông Dương. Trên đường đi bạn sẽ đi ngang qua Thác Bạc, một con thác khá nổi tiếng ở Sapa, tuy nhiên chúng tôi không dừng lại ở đây mà tiếp tục di chuyển lên Cổng Trời, một địa điểm nằm giữa đỉnh đèo.
Đèo Ô Quy Hồ
Từ đây bạn có thể thu vào tầm mắt cả một vùng rừng núi hùng vĩ, những con đường đèo uốn lượn quanh co, những ngọn núi chọc trời, bên dưới là vực sâu thăm thẳm. Đứng giữa đại ngàn, choáng ngợp trước phong cảnh trước mắt, chắc hẳn bạn sẽ có nhiều cảm xúc khi thấy mình quá nhỏ bé khi đối diện với sự hùng vĩ của thiên nhiên. Ở Cổng Trời có một vài gian hàng của người Mông bán các món đồ lưu niệm bằng thổ cẩm khá bắt mắt, bên cạnh có hàng bán thịt nướng của cô bé người Giáy.
Nhớ ghé vào ăn một vài món nướng để lấy sức lên đường
Chúng tôi khuyên bạn nên dừng chân thưởng thức những món đồ nướng ngon tuyệt cùng với đặc sản cơm lam Sapa. Trong không khí lạnh lạnh, nhấm nháp những món ăn hấp dẫn và trò chuyện cùng những người buôn bán ở đây không chỉ giúp bạn có thêm một cái nhìn khác về cuộc sống của người dân, mà còn để lại cho bạn những kỉ niệm đẹp về vùng núi heo hắt quanh năm lạnh lẽo này.
Cổng Trời
Rời Cổng Trời, trên đường đi về chúng tôi ghé vào tham quan Thác Tình Yêu, một con thác khá đẹp và nằm sâu trong rừng. Bạn phải đi bộ quanh co theo con đường đất đỏ gần hai cây số mới vào được thác. Với độ cao gần 100m nằm trên dòng chảy của suối Vàng bắt nguồn từ đỉnh Fanxipan, hệ thực vật chung quanh đa dạng và phong phú, chỉ có tiếng chim rừng hòa với tiếng thác chảy mát lạnh, nơi đây đang trở thành một điểm đến hấp dẫn mới ở Sapa.
Thác Tình Yêu
Tiếp tục hành trình khám phá Sapa, chúng tôi lại ngược về thị trấn, vượt đèo để đến với Mường Hum, một thị trấn nhỏ cách Sapa hơn 30km. Nơi đây không có gì đặc sắc, chỉ là một thị tứ nhỏ ở vùng cao với cuộc sống bình lặng, là sự hòa hợp văn hóa của người Kinh và các sắc dân khác cùng nhau tồn tại và phát triển. Tuy nhiên cung đường từ Sapa đến Mường Hum quả là một trải nghiệm tuyệt vời cho dân phượt. Với hơn 30km đường đèo, bạn sẽ có thời gian khám phá cuộc sống và nét sinh hoạt của đồng bào miền núi nơi đây. Những ngọn núi bậc thang trập trùng nhấp nhô liên tiếp đầy màu sắc, các bản làng thấp thoáng ẩn hiện sau những rặng núi, mờ ảo chìm trong những đám mây tầng tầng lớp lớp. Những chú ngựa được nuôi thành đàn trên những dãy núi cao. Ven đường là những thửa ruộng khô đang chuẩn bị vào mùa rạ…
Trên đường đi, thỉnh thoảng bạn sẽ bắt gặp những già làng đang gùi lá thuốc trở về sau nhiều giờ lang thang trong rừng, những em bé còn nhỏ xíu đã phải phụ gia đình đi chăn trâu. Những đôi mắt hồn nhiên nhưng lại chứa đầy nỗi buồn khi chúng tôi ghé thăm và cho em những bịch bánh hay viên kẹo nhỏ. Mong sao tuổi thơ của các em cũng sẽ ngọt ngào như những viên kẹo ấy…
Tất cả người dân tộc chúng tôi gặp trên đường đi đều rất chất phác và còn nghèo khó. Có lẽ vì sự phát triển của du lịch chưa kịp tác động đến những vùng sâu xa này. Nhờ vậy mà chuyến đi chúng tôi thêm phần ý nghĩa khi đem đến trẻ em miền sơn cước những món quà nho nhỏ, trao cho các em một chút niềm vui ngọt ngào mà lẽ ra các em xứng đáng được hưởng ở độ tuổi này.
Trẻ em nơi đây…
… và nụ cười hồn nhiên
Chúng tôi trở về Sapa với những nỗi niềm băn khoăn, hi vọng rồi cùng với sự đầu tư phát triển du lịch của tỉnh Lào Cai, những mảnh đời cơ cực ở vùng cao kia rồi sẽ trở nên khá giả hơn, để trẻ em không còn phải lao động vất vả mà thay vào đó là những nụ cười rạng rỡ như trong giấc mơ cắp sách tới trường.
Để tiếp tục khám phá Sapa, bạn có thể ghé thăm những điểm đến đã khá nổi tiếng và quen thuộc với dân du lịch như: Hàm Rồng, nhà thờ đá, chợ Sapa, bãi đá cổ, cầu mây, bản Cát Cát, Bản Tả Phìn .. .
Hoàng hôn tuyệt đẹp nơi vùng núi cao
Du khách đến Sapa để được tận mắt ngắm nhìn những khung cảnh đẹp như mơ của mây, núi, rừng, ruộng bậc thang nhưng cũng không bỏ lỡ cơ hội nếm hết các đặc sản ẩm thực tuyệt vời của phố núi. Danh sách đặc sản ở Sapa, Lào Cai rất dài, tôi chỉ xin giới thiệu một số món đặc sắc nhất như sau:
1. Rau tươi xứ lạnh
Trên nền khí hậu se lạnh, Sapa là xứ sở của các loại rau đặc trưng vùng ôn đới như súp lơ trắng, hoa lơ xanh, củ cải đỏ, su su, ngồng tỏi, ngồng cải… Rau trồng tại Sapa khi ăn có vị ngon đặc biệt, ngọt mềm hấp dẫn. Các món rau nổi tiếng nhất ở Sapa gồm: Su su luộc chấm muối vừng, ngồng cải xào tỏi, lẩu gà ăn với các loại rau…
2. Cá hồi, cá tầm tươi
Khác với cá hồi, cá tầm nhập khẩu thường hơi béo, cá nước lạnh nuôi ở SaPa thịt chắc, thớ săn, không có mỡ. Trong cái lạnh Sa Pa, một nồi lẩu cá hồi/cá tầm nóng hổi ăn cũng các loại rau tươi roi rói, thực khách không nhớ suốt đời mới là chuyện lạ. Cá hồi hoặc cá tầm cũng có thể thái lát thật mỏng để trộn gỏi, nướng…
3. Lợn cắp nách
Đây là giống lợn của người Mông bản địa nuôi theo kiểu thả rông, thỉnh thoảng đồng bào tóm một con kẹp vào… nách, đem ra chợ bán nên được gọi là lợn cắp nách. Một chú “lợn cắp nách” trưởng thành cũng chỉ nặng 4 – 5 kg. Lợn được làm sạch, tẩm ướp rồi để nguyên con mà nướng hoặc quay. Miếng thịt mỏng tang, từ ngoài vào trong chỉ có một lớp bì ròn tan, rồi đến một lớp thịt nạc thật mềm, ngọt lịm, dày không đến 2 cm; và trong cùng là xương, thường là cũng rất nhỏ và mềm, ăn được luôn nếu không phải là xương ống. Thịt “lợn cắp nách” nhâm nhi với rượu táo mèo Sa Pa, nhậu xuyên đêm chưa chán.
4. Các món nướng
Có thể cũng bởi khí hậu lạnh nên ở Sapa, gi gỉ gì gi cái gì cũng được đem ra để… nướng. Từ trứng gà, trứng vịt, thịt xiên, rau cải quấn thịt, cơm lam, chân cánh gà tới ngô, khoai và nhiều món đặc biệt, do chính người dân Sapa tự nghĩ ra. Vào buổi tối se lạnh, khu đồ nướng là nơi thu hút đông khách du lịch nhất vì không gian quán ấm áp và những món ăn ngon miệng phù hợp với thời tiết lành lạnh ở phố núi.
5. Cá suối
Cá suối có nhiều loại và điều đáng nói là không hề có vị tanh. Ăn cá suối chỉ việc nướng chín trên than củi, rồi ăn nóng ngay hoặc nướng qua, đem rán ròn rồi chiên với nước sốt cà chua cùng gia vị bột cà ri, bột hồ tiêu là trên mâm cơm đã có một món ăn ngon lành.
6. Nấm hương
Vào chợ Sa Pa bất kỳ mùa nào, bạn cũng được mời mua nấm hương khô, là đặc sản của núi rừng Sa Pa giá khoảng 50.000 VND/0,5 kg. Nấm khô ngâm qua nước, sẽ nở ra mà vẫn giữ nguyên mùi hương của đất núi, phong vị của cây rừng. Là người sành ăn, bạn có thể yêu cầu nhà hàng cho ăn món chân nấm xào thịt hoặc một số món ăn từ nấm rất hấp dẫn.
7. Thắng cố
Với những người dân tộc, thắng cố thường nấu chung các loại thịt trâu, bò, lợn… Thắng cố ngon cần đến 27 loại gia vị khác nhau như quế, hồi, thảo quả, lá thơm… Các loại rau rừng là phần quan trọng thứ hai của món thắng cố. Thật khó diễn tả hương vị đặc biệt, vừa ngọt lừ, béo ngậy, vừa đậm đà, thơm phức của món đặc sản này. Không gì thú vị bằng ngồi bên chảo thắng cố sôi sùng sục, vừa ăn vừa nhâm nhi chén rượu ngô, cảm thấy ấm áp hơn trong khí lạnh, gió núi tê buốt… Quán thắng cố nổi tiếng ở Sapa là thắng cố Mã Lệ, chuyên thắng cố ngựa; quán thắng cố A Quỳnh: 015 Thạch sơn, Sapa.
8. Gà đen Sapa
Gà ác rất nhỏ tầm 1,2kg/con có “làn da” đen sì, ai mới nhìn lần đầu thì hơi … ghê. Gà ác có thể chế thành nhiều món nhưng khoái khẩu nhất là gà ác nướng mật ong. Gà ác nướng xong còn nóng hổi vừa thổi vừa ăn với lá bạc hà chấm muối tiêu chanh là chuẩn luôn. Bất kì du khách nào đến đây mà chưa ăn món này thì chuyến đi Sapa của họ chắc chắn sẽ không thể gọi là hoàn hảo được.
Ngoài ra, ở Sapa, Lào Cai có những đặc sản như: mận hậu Bắc Hà có vỏ màu xanh, nấm chân chim Bắc Hà, thịt rừng của người Nùng Dín, rượu Bắc Hà, rượu San Lùng, cuốn sủi, bột ngô hấp, rau thơm, bánh ngô “Páu pó cừ”, bánh đao “Páu cò”, bánh dầy “Páu plậu”, đậu xị “Tẩu lư”, măng chua “chua cau”, thịt sấy “Khăng gai”, nhái nấu rau “ua gai ờ ráu áu”, xúc xích lơn hong khói…
An Hải, ngôi làng nằm tại quận Sơn Trà, TP biển Đà Nẵng mang trong mình nhiều câu chuyện lịch sử có ý nghĩa nhân văn sâu sắc, rất đáng cho du khách suy ngẫm.
Ở một đất nước chạy dài bên bờ biển Đông như Việt Nam, có khá nhiều ngôi làng cùng mang tên An Hải. Tên làng là sự gửi gắm niềm mong mỏi của những cư dân Việt trông cho cuộc sống yên bình. Làng An Hải ở TP biển Đà Nẵng nay đã hòa cùng nhịp sống đô thị nhưng những câu chuyện còn được lưu giữ ở ngôi làng này vẫn ẩn chứa trong đó nhiều bài học cho hậu thế.
Làng An Hải là vùng đất trù phú ở hữu ngạn sông Hàn, xưa kia được xếp vào “Quảng Nam ngũ đại xã” (một trong năm xã lớn ở Quảng Nam). Ngôi làng này dưới triều vua Tự Đức đã được ban 4 chữ “Thiện tục khả phong” (khá khen thay phong tục tốt lành). Qua thời gian, những dấu nét xưa của làng giờ không còn nhiều nhưng sự hiện diện bền bỉ của ngôi đình có niên đại hơn 400 năm ở đây như một cuốn sách cổ để mỗi khi lần giở, chúng ta lại được một lần chạm hiểu vào quá khứ.
Mộ Trần Quang Diệu hiện nằm trong khuôn viên Nhà thờ Tiền hiền làng An Hải và Thoại Ngọc Hầu (Ảnh: Báo Đà Nẵng)
Tại làng An Hải có một ngôi nhà thờ tộc mang đến 2 dòng họ: Nhà thờ tộc Nguyễn – Trần Văn. Dân làng ở đây đều biết con cháu trong tộc này lúc sống mang họ Nguyễn và khi qua đời, trên bia mộ được ghi lại là họ Trần Văn. Những bậc cao niên làng An Hải kể lại việc làm này là nhằm tránh những hệ lụy sau khi dũng tướng Trần Quang Diệu bị xử chém và con cháu bị tru di.
Bên cạnh đó còn là một câu chuyện khác biệt về tình bạn thân thiết của dũng tướng Trần Quang Diệu và Thoại Ngọc Hầu - Nguyễn Văn Thoại - 2 con người thuộc 2 triều đại đối nghịch nhau trong lịch sử Việt Nam. Những câu chuyện xưa ở làng An Hải, có chuyện trong chính sử, có chuyện do các tộc họ truyền lại, có chuyện do dân gian yêu mến tạo dệt nên, song, tất cả đều mang những ý nghĩa về nhân sinh quan, rất đáng để tìm hiểu, suy ngẫm.
Chẳng phải tháng chín về, người Hà Nội ở Sài Gòn mới lại nao nao đón mùa thu. Bởi cảm giác thu ở Sài Gòn xảy ra rất thường, đến nỗi ai mà thành kính với thu Hà Nội, sống giữa Sài Gòn, lâu lâu lại phải nhấc mũ một lần.
Bạn không tin ư? Hãy thử thức dậy vào lúc tinh mơ, khi mà đường phố Sài Gòn vừa khô ráo sau một cữ tắm đêm, khi mà lá trên cành sạch tinh sau cơn mưa chớp nhoáng đang khô trở lại, và cái âm ẩm hơi sương bắt đầu dần tan đi. Đó là lúc Sài Gòn trong trẻo nhất, tưởng chừng như ngửi thấy cả mùi nhựa cây, mùi tinh dầu của đủ loại lá lẫn trong cái thoang thoảng của hương hoa đêm đang lui dần. Đó là lúc lá me và những bông hoa sao dầu xoay vòng vòng rồi thi nhau rớt không cần ý tứ xuống mặt đường láng coóng sạch bong.
Chẳng phải trải qua cả một mùa hè oi nồng ngột ngạt, những khắc thu Sài Gòn chỉ cần người thưởng thức nó đi qua một buổi trưa hanh nắng, bỗng dưng lạc bước vào mấy con đường mát lịm vắng tanh trong công viên Tao Đàn, mé Dinh Độc Lập là có thể ôm trọn.
Hoặc sau 6 giờ chiều, trước 7 giờ tối thứ bảy hoặc chủ nhật, né mấy con đường huyết mạch mà đi vào khu Phạm Ngọc Thạch, Đồng Khởi, Nguyễn Huệ, Tôn Đức Thắng, quá bộ ra phía bến tàu hay tượng Trần Hưng Đạo, là cảm nhận được thu liền. Cũng chẳng cần đợi sen tàn để đón cúc nở hoa. Loài hoa độc quyền của mùa thu ấy, Sài Gòn có quanh năm, mỗi tội bé tí teo.
Cảm giác thu là bởi bầu trời và không khí đều trong veo, mát rượi, đơn giản thế thôi. Hay còn cần thêm cả những khắc Sài Gòn thưa vắng cả xe lẫn người?
Trên thực tế, không chỉ Đà Lạt mà Sài Gòn nhiều lúc cũng có cả ba bốn mùa trong ngày. Bỗng dưng tôi nhớ bộ phim từng đoạt ba giải quan trọng của LHP Sundance năm 1999 với sự tham gia của siêu sao Hollywood Harvey Keitel và Lê Thị Hiệp (“con cưng” của quái kiệt Oliver Stone trong tuyệt phẩm Trời Và Đất) - mang tên gọi Ba Mùa. Với ẩn ý rằng Sài Gòn không chỉ có hai mùa, là nắng - mưa mà còn có một mùa thứ ba, là mùa của ký ức và hy vọng.
Đạo diễn Tony Bùi đã chạm đến từng tế bào cảm xúc của người xem, bởi sự trong trẻo, tính nhân văn sâu sắc, điều mà nhiều nhà làm phim sau này chưa vượt qua được.
Trở lại với mùa của Sài Gòn, ngoài thời gian biểu đặc biệt của ông trời thì đó còn là những mùa của tâm trí. Hình như muôn sự đổi thay hay không cũng là ở nơi tâm trí con người. Đi giữa trưa nắng gắt, ngửi mùi da thịt khen khét, người miền trung sẽ nhớ cái khô khát của mùa hạ gió Lào thổi ran ran các cồn cát trắng.
Ở giữa chốn ngột ngạt, chật chội thì sẽ tưởng như được trở lại mùa hè miền bắc thời bao cấp, quạt cũng phải mua phân phối mà điện thì hạn chế. Sự mệt nhọc, khô khát cũng gợi hồi ức Bờ Hồ tháng sáu những thập niên trước 1990, thời các chàng sinh viên tỉnh lẻ galant đạp xe mười mấy cây số, chen chúc xếp hàng vã mồ hôi hột để mua cho người yêu một cây kem Bốn Mùa, ăn xong lại gò lưng đạp xe chở nàng về ký túc xá, vừa nhột nhột lo lo cái lưng áo mình sắp rữa ra vì loang loang vị muối. Nó cũng tai quái gợi thêm hồi ức những đêm tháng sáu oi ả dân Hà Nội 36 phố danh giá thùng thùng gánh gánh nơi máy nước ngầm vỉa hè, chờ hứng bằng được một hai thùng nước máy mát lịm “ríu rít gánh gồng” về nhà, phân phối mỗi người một ca dội từ đầu xuống chân cho dễ ngủ những đêm thiếu điện.
Còn mùa đông nữa, có khó kiếm không? Rất nhiều người bảo không có mùa đông nhưng tôi bảo có. Đấy là những đêm về sáng của mùa Noel, tiết trời Sài Gòn chừng 20 độ, đêm về sáng lại hào phóng hạ xuống thêm vài độ C. Nằm một mình trên tầng cao nhất một chung cư nhiều tầng, mà cửa sổ quên cài, gió thổi phần phật, hoặc máy điều hòa quên tắt, chăn chẳng có ai kéo giùm, thể nào cũng trải nghiệm một mùa đông tuyết rơi trong mơ, rồi thức dậy run cầm cập răng đánh vào nhau như thật. Thưa vắng quá, lạnh lẽo quá, thì nó thành mùa đông, thế thôi.
Đấy là mới nói về thời tiết, một phạm trù có vẻ như xa xỉ nhất.
Chả trách mỗi lần về miền bắc, miền trung thăm họ hàng, ai hỏi về Sài Gòn, bọn nhóc tì hay cong môi khoe: “gi gỉ gì gì cái gì cũng có”.
Nhưng hình như không ai buồn hỏi người lớn: thời tiết quyết định tâm tính hay tâm trí tạo ra thời tiết?
Sa Pa là một thị trấn của huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai, phía Tây Bắc Việt Nam, cách Hà Nội khoảng 330km. Thành lập bởi người Pháp năm 1903.
Với khí hậu ôn hòa quanh năm, Sa pa ngày nay rất nổi tiếng với du khách trong và ngoài nước. Ở độ cao 1650 m so với mực nước biển, thiên nhiên ưu đãi cho vùng đất này một ngày có 4 mùa. Được mệnh danh là thành phố của mây, Sapa như quyến rũ hơn với những hàng thông, những công trình xây dựng từ thời Pháp thuộc ngập chìm trong mây, ẩn hiện dưới chân đỉnh Phan Xi Păng hùng vĩ.
May mắn được đến Sa Pa nhiều lần, tôi có dịp được lưu lại những khoảnh khắc khó quên của Sa Pa...
Theo Trần Xuân Minh/Xóm nhiếp ảnh
Theo báo cáo của Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch TP.HCM, tổng lượng khách quốc tế đến TP.HCM trong 9 tháng năm 2013 ước đạt trên 2,8 triệu lượt người, tăng 3% so cùng kì năm 2012 và đạt 68% kế hoạch năm 2013.
Tổng doanh thu du lịch 9 tháng đầu năm 2013 ước đạt 63.282 tỉ đồng, tăng 20% so cùng kì năm trước và đạt 77% kế hoạch năm 2013.
Trong 9 tháng qua, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch TP.HCM cũng đã xây dựng kế hoạch triển khai chương trình kích cầu du lịch TP.HCM năm 2013 với các hoạt động phong phú, đa dạng như phối hợp với Hãng hàng không quốc gia Việt Nam (Vietnam Airlines) và Công ty CP hàng không Vietjet triển khai chương trình kích cầu du lịch nội địa từ ngày 1-4 đến ngày 31-12-2013, giảm giá vé máy bay từ 38-58% trên một số tuyến bay từ TP.HCM đi Hà Nội, Hải Phòng, Đà Nẵng, Nha Trang, Phú Quốc. Theo đó, các công ty lữ hành cam kết giảm từ 30% trở lên trong tổng giá tour trọn gói.
Bên cạnh đó, ngành du lịch TP.HCM cũng dự kiến tổ chức chương trình Du lịch mua sắm tháng khuyến mại Sài Gòn 2013 vào tháng 12-2013 tại tất cả các điểm mua sắm đạt chuẩn phục vụ du lịch.
3 cỗ quan tài nằm song song, khói hương nghi ngút cùng với những ánh mắt đau đớn của người thân ở khắp nơi trong căn nhà tuềnh toàng của anh Ngô Tấn Lực (39 tuổi) ở ấp 5 xã Tân Khai (huyện Hớn Quản, Bình Phước). Cái chết thảm thương và đột ngột của 3 mẹ con chị Hoàng Thị Mai Lan (28 tuổi, vợ anh Lực) và hai con trai Ngô Hoàng Lâm (5 tuổi), Ngô Hoàng Lợi (3 tuổi) khiến rất nhiều bạn bè, hàng xóm bàng hoàng, xót xa.
Bần thần ngồi trong góc nhà với những vết băng bó vì bị bỏng ở tay và chân, anh Ngô Văn Dạng (em trai anh Lực) buồn rầu cho biết anh là người đầu tiên phát hiện sự việc. Khoảng 9h30 ngày 20/9, anh Dạng rùng mình vì con ấp đang yên ắng bỗng vang lên tiếng nổ kinh hoàng. Chưa kịp định thần, anh nghe thấy tiếng khóc thét của hai đứa cháu từ nhà anh trai cách đó không xa
“Khi vợ chồng tôi chạy sang tới nơi thì một cảnh tượng kinh hoàng đập vào trước mắt. Cả chị dâu tôi và hai cháu nhỏ như ba ngọn đuốc sống đang quằn quại trong buồng ngủ. Chăn màn, áo quần, ghế nhựa, quạt đều bốc cháy ngùn ngụt", anh Dạng kể. "Tôi xông vào dập lửa rồi bế thốc cháu Lợi ra ngoài mặc cho ngọn lửa táp cháy đầy tay mình”.
Khi anh vừa quay lưng, đứa cháu lớn - bé Lâm, kêu thảm thiết: “Chú ơi cứu con. Còn con nữa chú ơi. Nóng quá chú ơi". Chạy được khoảng 3 m thì cháu bé ngã quỵ xuống giữa nhà. “Thấy cháu như thế mà tôi không làm được gì. Tôi không thể thả bé Lợi xuống đống lửa được”, anh Dạng bật khóc.
Cùng lúc này, dân làng nghe tiếng kêu cứu của vợ chồng anh Dạng cũng vội vàng chạy tới dập lửa và cùng đưa các nạn nhân đi cấp cứu. Tuy nhiên, do vết thương quá nặng, chị Lan và hai con trai đã không thể qua khỏi sau một ngày điều trị.
Ngồi lặng lẽ, thỉnh thoảng lại nhìn di ảnh của các con, anh Lực trông như người mất hồn khi không còn nước mắt để khóc vợ và 2 con. Còn ông Ngô Văn Lô (78 tuổi, cha anh Lực), từ hôm hay tin con dâu và các cháu nội lâm nạn, cũng chẳng ăn uống gì. “Thằng Lâm và Lợi đi đâu rồi, sao không về chơi với ông. Thường ngày tụi nó vẫn hay sang nhà ông chơi kia mà”, ông tự hỏi mình mà khiến mọi người xung quanh khóc theo.
Không đủ sức chịu đựng như những người đàn ông trong gia đình, bà Nguyễn Thị Nguyệt, 77 tuổi, bà nội hai đứa trẻ ngất lịm.
Lần lượt 3 mẹ con chị Lan được đưa về nhà mai táng. Ảnh: Chế Bắc
Ngồi trong góc khuất của ngôi nhà nhỏ là bà Nguyễn Thị Từ, bà ngoại của hai bé. Bà mới từ quê Nghệ An vào ở Bình Dương để chăm sóc con gái nhỏ sắp sinh, chưa kịp lên thăm con gái lớn và các cháu ở Bình Phước thì sự việc xảy ra.
Bà cho biết gia đình con gái rất nghèo. Từ ngày lấy chồng, sinh con, chị Lan chỉ một lần về quê thăm gia đình. Rất nhớ con cháu nhưng bà cũng không có điều kiện vào. Mấy hôm trước chị Lan gọi điện hỏi khi nào lên Bình Phước thăm hai cháu vì chúng rất nhớ bà. Chị còn hứa khi nào bà về quê sẽ cho hai cháu cùng về chung.
“Con ơi, sao con khổ thế. Sao con bỏ mẹ mà đi hả con ơi. Hai cháu ơi sao không đợi bà lên chơi cùng các cháu. Sao không đợi bà gặp lại hai cháu chỉ một lần thôi”, bà Từ lại bật khóc, từng tiếng đứt đoạn.
Những người hàng xóm cho hay, gia cảnh của gia đình anh Lực rất khó khăn. Ngoài việc đi cạo mủ cao su thuê, hàng ngày anh tận dụng thời gian còn lại đi làm mướn kiếm thêm tiền nuôi các con ăn học. Cũng vì nghèo nên hai vợ chồng anh cũng thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, cãi nhau vì chuyện tiền bạc.
“Với hàng xóm thì gia đình anh Lực sống rất hòa đồng, không mất lòng ai. Trước khi xảy ra sự việc, họ đã cãi nhau rất lớn về chuyện nợ nần tiền đóng học cho con vào năm học mới”, một người hàng xóm gần nhà anh Lực nói.
Trung tá Lê Đức Hiền, Trưởng Công an xã Tân Khai cho biết, ngay sau khi vụ án xảy ra, công an xã đã phối hợp với công an huyện Hớn Quản khám nghiệm hiện trường để điều tra, làm rõ vụ việc. Hiện trường vụ án cho thấy, trước khi xảy ra vụ nổ, bình gas lớn ở dưới bếp đã được đưa lên phòng ngủ. Trong phòng còn nồng nặc mùi xăng của chiếc xe máy chưa kịp đậy nắp bình xăng... Đặc biệt, toàn bộ những tấm hình cưới của gia đình nạn nhân bị lục tung, trong đó có một tấm hình cưới chụp hai vợ chồng bị vỡ nát.
Theo ông Hiền, việc mâu thuẫn giữa vợ chồng anh Lực là có thật. Tại cơ quan điều tra, bà Nguyệt, mẹ anh Lực, cũng thừa nhận vợ chồng con trai thường xảy ra mâu thuẫn. Buổi sáng xảy ra vụ việc, trước khi anh Lực đi làm, hai vợ chồng cũng cãi nhau rất lớn tiếng.
"Từ những chứng cứ thu thập được cho thấy, rất có thể đây là một vụ tự tử. Có khả năng nạn nhân đã sắp đặt từ trước, tự bê bình gas lên rồi mở nắp xăng xe máy ra lấy xăng, sau đó quấn chăn lên người hai con rồi cùng tự sát", ông Hiền nói.
Chế Bắc
(Theo VNE)